Vũ điệu của Bầy rồng – Game of Thrones

Vũ điệu của Bầy rồng (Dance of the Dragons) là một cuộc nội chiến diễn ra vào triều đại Targaryen, giữa các thành viên Hoàng tộc Targaryen nhằm tranh giành quyền thừa kế Ngôi Iron Throne. Đây được xem là một trong những cuộc chiến đẫm máu nhất trong lịch sử Westeros. Tên gọi của nó bắt nguồn từ việc hầu hết những nhân vật chủ chốt tham gia cuộc chiến đều là những kỵ sĩ rồng Nhà Targaryen.

Xem Danh sách những con rồng của nhà Targaryen

Tiền Vũ điệu của Bầy rồng

Vua Viserys I Targaryen có với người vợ đầu Aemma Arryn ba đứa con, tuy nhiên chỉ mình công chúa Rhaenyra sống sót đến tuổi trưởng thành. Do không có con trai, Viserys bắt đầu dạy dỗ Rhaenyra để cô trở thành người thừa kế ngôi vị. Ngay từ khi còn trẻ, Rhaenyra đã được phép tham dự những buổi họp cố vấn của cha cô, và nhanh chóng thu nạp được rất nhiều người trung thành với cô.

Năm Rhaenyra lên 8, mẹ cô, Hoàng hậu Aemma Arryn qua đời. Viserys chính thức tuyên bố Rhaenyra là người kế vị ngai Iron Throne và lệnh cho tất cả Lãnh chúa khắp Bảy Vương quốc thề trung thành với cô. Với tư cách người thừa tự, cô được sắc phong làm công chúa đảo thành Dragonstone.

Tuy nhiên, một năm sau, Viserys tái hôn với tiểu thư Alicent Hightower. Người vợ mới này liên tiếp sinh hạ cho ông hai Hoàng tử: Aegon và Aemond, mặc dù vậy, Viserys từ chối chuyển quyền kế vị của Rhaenyra sang cho một trong hai người con này. Tình cảm giữa mẹ kế và con riêng vì thế mà rạn nứt, và cũng kể từ đó nội bộ vương triều Targaryen bắt đầu chia thành hai phe: một bên ủng hộ Rhaenyra, bên kia ủng hộ Alicent và các con trai.

Năm Rhaenyra 16 tuổi, cô chuyển đến sống ở thành Dragonstone và kết hôn với Hiệp sĩ Laenor Velaryon. Do Laenor cũng mang huyết thống Targaryen và cũng là một kỵ sỹ rồng, cuộc hôn nhân này càng góp phần củng cố địa vị người thừa kế ngôi báu của Rhaenyra. Họ có với nhau ba người con trai: Jacaerys, Lucerys, và Joffrey (dù có lời đồn rằng cả ba người thực chất đều là kết quả của mối tình vụng trộm giữa Rhaenyra và một Hiệp sĩ khác, Ser Harwin Strong).

6 năm sau, cả Laenor và Harwin lần lượt qua đời, và Rhaenyra tái hôn với chú mình, Daemon Targaryen, người bảo vệ cô khi còn nhỏ và cũng là chiến binh dày dạn kinh nghiệm nhất lúc bấy giờ. Họ có thêm hai người con trai: Aegon và Viserys.

9 năm sau, vua Viserys băng hà. Lúc này các con trai của Alicent lẫn Rhaenyra đều đã trưởng thành và sở hữu những con rồng của riêng mình. Theo di chúc, Rhaenyra sẽ là người nối ngôi, nhưng thay vào đó Ser Otto Hightower, Hand of the King, cùng với Criston Cole, tướng chỉ huy đội King’s Guard đã trao vương vị cho con cả của Alicent, Hoàng tử Aegon II.

Quạ được gửi đi báo tin cho tất cả những người theo phe Alicent trên khắp Bảy Vương quốc, trong khi đó các đồng minh của Rhaenyra tại King’s Landing đều bị bắt giữ hoặc ám sát. Bằng cách này, không một thông tin nào tới được thành Dragonstone  , nơi lúc bấy giờ Rhaenyra đang mang thai bé gái Visenya.

Bảy ngày sau cái chết của vua Viserys, toàn vương quốc mới nhận được tin báo tử. Lễ đăng quang của Aegon II nhanh chóng được xúc tiến, đồng thời Hoàng tử Aemond được phái tới thành Storm’s End để liên minh với Lãnh chúa Borros Baratheon. Biết được tin về sự phản bội này, Rhaenyra nổi cơn thịnh nộ đến mức khiến bà sinh non và làm con gái Visenya của bà chết ngay khi mới chào đời.

Rhaenyra đổ mọi tội lỗi cho Aegon và những kẻ đã phản bội bà. Sau khi Ser Steffon Darklyn, một thành viên đội King’s Guard từng thề trung thành với Rhaenyra tới thành Dragonstone , đem theo vương miện của cha bà, Rhaenyra tự tổ chức lễ đăng quang của mình. Bà tuyên bố Alicent và Ser Otto Hightower mắc tội phản nghịch, đồng thời yêu cầu những người em cùng cha khác mẹ quỳ gối đầu hàng. Gần như ngay lập tức, Aegon cũng quy tội phản nghịch cho Rhaenyra và Daemon. Chiến tranh nổ ra.

Vũ khúc vịnh Shipbreaker

Tin rằng thành Storm’s End sẽ ủng hộ mình nhờ mối giao hảo lâu năm giữa Vua Viserys và cố Lãnh chúa Boremund, cha đẻ của Lãnh chúa Borros hiện tại, Rhaenyra phái con trai thứ Lucerys tới đó để thương lượng. Cùng lúc đó Jacaerys, con trai cả và Thái tử của bà, đưa tin tới Lãnh chúa Stark ở phương Bắc, Trinh nữ xứ Vale Jeyne Arryn và Nhà Manderly ở White Harbor. Sau cùng, Rhaenyra phái Daemon cưỡi con rồng Caraxes của ông tới lưu vực sông Trident. Thành Harrenhal nhanh chóng thất thủ dưới tay ông, và Daemon bắt giữ một số lượng lớn con tin có giá trị. Trong khi đó, Jacaerys kết liên minh thành công với Tiểu thư Arryn, Lãnh chúa Cregan Stark, cùng các Nhà Manderly, Borrell và Sunderland.

Lucerys theo lệnh Rhaenyra cưỡi rồng bay tới thành Storm’s End. Tuy nhiên ngay khi vừa tới nơi, cậu đụng mặt Hoàng tử Aemond và rồng Vhagar (một trong ba con rồng huyền thoại từng tham chiến trong cuộc chinh phạt của Aegon) đã đến từ trước theo lệnh Aegon. Aemond tìm cách khích bác để Lucerys đối đầu mình, nhưng Lucerys phớt lờ do đã hứa với mẹ mình sẽ không giao chiến trước khi lên đường.

Khi cậu chuyển thư của Rhaenyra cho Lãnh chúa, Borros ra điều kiện Lucerys sẽ phải cưới một trong các con gái mình để đổi lấy việc liên minh. Lucerys, do đã hứa hôn từ trước với em họ mình là Rhaena, từ chối và phải rời đi tay trắng. Ngay sau khi Lucerys lên đường, Aemond cũng đòi Borros cho mình rời khỏi thành Storm’s End. Hắn cưỡi Vhagar đuổi theo Lucerys giữa lúc một cơn bão lớn ập tới. Rồng của Lucerys, Arrax dù nhỏ và nhanh hơn nhưng bị thời tiết xấu cầm chân, nhanh chóng bị bắt kịp khi đang bay qua vịnh Shipbreaker. Một cuộc đụng độ ngắn nổ ra, và Vhagar, với kích cỡ lớn hơn gấp năm lần, giành chiến thắng. Arrax và Lucerys rơi xuống biển, xác cả hai bị sóng đánh dạt vào bờ ba ngày sau đó.

Máu và Bơ

Rhaenyra suy sụp tinh thần khi biết tin về cái chết của Lucerys. Cả bà và Daemon cùng quyết chí trả thù lên chính con trai của Aegon. Daemon giao nhiệm vụ này cho một số thuộc cấp và đồng minh bí mật của ông tại King’s Landing. Những người này huy động một hạ sĩ thuộc đội City Watch và một tên chuyên bắt chuột tại Red Keep.

Lịch sử gọi hai kẻ này là Máu và Bơ. Chúng đột nhập vào Tháp Bàn Tay (Tower of the Hand) trong đêm, giết người hầu của thái hậu Alicent đồng thời trói chặt và bịt miệng bà lại. Khi Helaena Targaryen, hoàng hậu của Aegon II tới cùng với ba đứa con, chúng chặn cửa lại và giết luôn người hộ vệ đi theo bà.

Cả hai bắt Helaena chọn một trong hai đứa con trai của bà để chúng kết liễu. Helaena đề nghị chúng giết bà thay vào đó, nhưng Máu và Bơ từ chối. Rút cục, Helaena miễn cưỡng chọn đứa con trai lớn Maelor, nhưng Máu làm điều ngược lại và giết Jaehaerys, Hoàng tử út lúc đó mới lên sáu tuổi. Giữ đúng lời hứa, cả hai bỏ đi với thủ cấp của Jaehaerys mà không làm hại thêm bất cứ ai. Sau vụ việc, hoàng hậu Helaena dần hóa điên, tự nhốt mình trong phòng và không dám nhìn mặt Maelor vì biết rằng bà đã chỉ định người con trai này phải chết. Thái hậu Alicent phải thay bà trông nom hai đứa con còn lại.

Trận chiến tại Rook’s Rest

Sau khi Thành Harrenhal thất thủ, vua Aegon II tiếp tục hứng chịu nhiều thất bại khác, khiến ông nhận thức được tình hình nguy cấp mà mình đang mắc phải. Hầu hết các Lãnh chúa khắp Bảy Vương quốc, trừ Nhà Hightower ở thành Oldtown và đảo Arbor đều đã quy tụ dưới trướng Rhaenyra. Việc cảng Gullet bị hạm đội của Lãnh chúa Corlys Velaryon phong tỏa càng làm cho Aegon mất tín nhiệm vào Hand of the King của ông.

Ser Otto bị giáng chức, và Ser Criston Cole trở thành Hand of the King mới. Ông tiến hành một kế hoạch nhằm trừng phạt những Lãnh chúa nhỏ lẻ dưới trướng Rhaenyra. Sau khi đánh bại Duskendale và xử trảm Lãnh chúa Darklyn, Ser Criston chuyển hướng tấn công sang Rook’s Rest.

Lãnh chúa Staunton thành Rook’s Rest cho đóng cổng thành và cố thủ trước những kẻ tấn công, nhưng lâu đài nhỏ của ông không có đủ nhu yếu phẩm cho cư dân trong thành. Ông gửi quạ tới Thành Harrenhal cầu cứu, và công chúa Rhaenys, vợ Lãnh chúa Corlys Velaryon cưỡi trên lưng rồng đỏ Meleys được gửi tới cứu viện. Tuy nhiên, họ không hay biết rằng Ser Criston đã bài binh bố trận nhằm gài bẫy bất cứ con rồng nào tới trợ chiến. Trong khi Meleys đang bận đối phó với đám lính của Ser Criston, Sunfyre, con rồng đực vảy vàng ánh kim được cưỡi bởi chính Aegon II, cùng với Vhagar xuất hiện.

Ba con rồng giao chiến trên không cách mặt đất hàng trăm mét. Dù Meleys mạnh ngang ngửa Vhagar, một mình nó không thể đấu lại cả Vhagar và Sunfyre cùng lúc. Kết cục, Meleys cắn vào cổ Sunfyre trong khi Vhagar đè lên cả hai, khiến cả ba con rồng rớt mạnh xuống đất. Chỉ có Vhagar vươn dậy được từ đám tro bụi. Một bên cánh Sunfyre bị xé toạc khỏi thân nó, trong khi vua Aegon II bị gãy xương và bỏng trầm trọng. Rhaenys được tìm thấy bị thiêu trụi hoàn toàn bên cạnh xác Meleys.

Sau trận đánh, Hoàng tử Aemond và Ser Criston chiếm Rook’s Rest và xử tử toàn bộ tù binh. Do thương tích ở cánh, Sunfyre không thể bay tiếp và phải nằm lại dưỡng thương. Vua Aegon II được đưa về King’s Landing trong tình trạng bị thương nặng. Trong thời gian Aegon dưỡng thương, em trai ông, Hoàng tử Aemond thay ông trị vì thành phố.

Trận chiến tại Gullet

Hay tin về cái chết của vợ mình, Lãnh chúa Corlys đe dọa sẽ rời bỏ Rhaenyra, và chỉ nhượng bộ khi thái tử Jacaerys sắc phong ông làm Hand of the King của Nữ hoàng. Cùng nhau, hai người thảo luận một kế hoạch tấn công thẳng vào King’s Landing. Nhận biết được giờ đây chỉ còn một mình Vhagar bảo vệ thành phố, Jacaerys chủ trương tấn công kinh đô với số lượng rồng nhiều nhất có thể.

Với sáu con rồng chưa chủ ở thành Dragonstone , Jacaerys kêu gọi các cư dân nơi đây, tuyên bố rằng bất cứ ai có thể khuất phục được một trong số chúng sẽ được phong tước Hiệp sĩ và ban thưởng của cải. 6 người chết và 48 người khác bị bỏng hoặc thương tật trong khi nỗ lực trấn áp bầy rồng. Cuối cùng, bốn người đã thành công. Trong số đó, Addam, kỵ sĩ rồng Seasmoke được gỡ bỏ thân thế con hoang và trở thành người thừa kế đảo Driftmark.

Trong khi đó, một đội tàu 7 chiếc chở theo hai con trai của Rheanyra và Daemon: Hoàng tử Aegon Trẻ (Aegon III) và Viserys rời Gullet rong buồm tới tị nạn ở thành phố tự trị Pentos. Không may thay, trên đường đi họ đụng mặt hạm đội 90 chiếc tàu chiến đến từ ba thành phố tự trị khác: Myr, Lys và Tyrosh, tới giúp phá vòng vây Gullet theo lời kêu gọi của Ser Otto từ trước đó. Aegon may mắn thoát thân do bám vào cổ con rồng của cậu, Stormcloud, và nhờ đó an toàn bay về thành Dragonstone  loan báo tin dữ.

Viserys do không có rồng trợ giúp nên bị đô đốc đội thuyền Lys Sharako Lohar bắt giữ. Hay tin, thái tử Jacaerys cưỡi rồng Vermax, tháp tùng bởi 4 kỵ sĩ rồng mới bay tới nơi đoàn thuyền Lys neo đậu. Đội thuyền chiến bị bầy rồng tàn phá nghiêm trọng, nhưng Vermax bất cẩn bay quá thấp và bị sóng đánh rớt xuống biển. Jacaerys bị các cung thủ Lys ngắm bắn trong khi cố gắng bám vào một mảnh vỡ nổi trên mặt nước và tử trận. Trong số 90 con tàu rong buồm từ Stepstones, chỉ có 28 tàu sống sót trở về.

King’s Landing thất thủ

Cục diện thế trận dần xoay chuyển nghiêng về phía Rhaenyra. Cái chết của Jacaerys dường như tiếp thêm sức mạnh cho bà. Sục sôi với lòng hận thù và giận dữ, bà quyết đưa tất cả rồng mà mình có lâm trận. Trong khi đó, Lãnh chúa Walys Mooton tái chiếm thành công Rook’s Rest. Quân của ông tìm cách hạ thủ Sunfyre, nhưng con rồng phun lửa thiêu cháy tất cả những kẻ tấn công nó, gồm cả Lãnh chúa Mooton rồi bay mất.

Được tin quân đội phương Bắc đang tập hợp dưới cờ Lãnh chúa Stark, Ser Criston thấy rõ nguy cơ một khi họ hợp quân với Daemon ở Thành Harrenhal. Nhận định rằng chính Daemon mới là mối đe dọa lớn nhất chứ không phải Rhaenyra, Aemond và Ser Criston dẫn một đội quân 4000 lính cùng với rồng Vhagar rời King’s Landing tiến về phương Bắc. Không ngờ, Daemon đã sớm tiên liệu bước đi này và rời Thành Harrenhal từ trước. Khi Aemon và Criston tới nơi sau mười chín ngày hành quân, họ chỉ thấy tòa lâu đài trống không và nghĩ rằng chiến thắng đã cận kề. Sự thật hoàn toàn khác.

Daemon không hề bỏ chạy mà hợp quân với Rhaenyra tại King’s Landing. Giờ đây khi Vhagar đã bị điều đi phương Bắc, không còn một con rồng nào ở lại để bảo vệ thành phố. Hai con rồng: Caraxes của Daemon và Syrax của Rhaenyra bay vượt qua các bức tường thành, gây hoảng sợ cho dân chúng phía dưới. Mọi lá thư cầu cứu đều bị ngăn chặn, cùng lúc đó bảy vị chỉ huy các cánh cổng của King’s Landing lần lượt bị sát hại bởi người của Daemon trong đội Gác Thành. Cổng thành rộng mở để đón thủy binh Velaryon vừa cập bến Blackwater tràn vào chiếm cứ thành phố. King’s Landing thất thủ chỉ trong vòng chưa đầy một ngày.

Sau khi chiếm được kinh đô, Rhaenyra hạ lệnh bắt giữ tất cả thành viên Tiểu Hội Đồng của Aegon, gồm cả hoàng hậu Alicent. Ser Otto Hightower bị xử trảm trong khi Tyland Lannister phải chịu nhục hình. Một nhóm người, dẫn đầu bởi Lãnh chúa Larys Strong may mắn trốn thoát trước khi rơi vào tay Rhaenyra, gồm có vua Aegon II, công chúa Jaehaera, Hoàng tử Maelor, cùng hai hiệp sỹ đội King’s Guard là Willis Fell và Rickard Thorne.

Sau khi chiếm thành công King’s Landing, Rhaenyra chính thức lên nắm quyền, tuy nhiên bà lại cai trị với một chế độ vô cùng tàn bạo và khắc nghiệt. Số lượng kẻ thù bị đem ra chém đầu nhiều không kể xiết, trong khi đó thuế trong thành phố tăng mạnh khiến cư dân lao đao. Sử ghi, dù Rhaenyra vẫn mặc nguyên áo giáp khi ngồi trên ngôi báu, Ngai Iron Throne gây ra vô số thương tích trên người bà, một dấu hiệu cho thấy sự không đủ tư cách. Rhaenyra ngày càng trở nên tàn nhẫn và thù địch, khiến cho người dân gán cho bà biệt hiệu “Bạo chúa Maegor có ngực” (King Maegor with teats).

Trận chiến tại Godseye và Stony Ridge

Trong khi tin thành phố King’s Landing thất thủ lan đi, chiến sự vẫn tiếp diễn tại vùng châu thổ sông Riverlands. Một đội quân Lannister, dưới sự chỉ huy của Lãnh chúa Lefford được tập hợp tại Westerlands và hành quân tới lưu vực sông Trident để tiếp ứng cho Hoàng tử Aemond. Khi tới bờ tây hồ Godseye, họ bất ngờ đụng mặt đội quân “Sói mùa đông” gồm 2000 lính phương bắc của Roderick Dustin.

Chưa kịp trở tay thì vào ngày hôm sau, một đội quân khác, của các Lãnh chúa Garibald Grey, Jon Charlton và Benjicot Blackwood tiếp tục hành quân tới từ phía Nam, tạo thế gọng kìm bao vây quân Lannister. Tất cả những con quạ mang tin cầu cứu đều bị bắn hạ. Vào buổi sáng ngày thứ ba, trận đánh nổ ra. Quân Lannister nhanh chóng bại trận do bị tấn công từ nhiều phía. 2000 người đã tử trận trong trận đánh bên hồ Godseye, khiến cho nó trở thành trận đánh trên bộ đẫm máu nhất trong toàn cuộc chiến.

Sau hàng loạt thất bại liên tiếp, Ser Criston Cole và Hoàng tử Aemond không còn đạt được sự đồng thuận trong việc tính bước đi kế tiếp. Ser Criston muốn đưa phần còn lại của đội quân về phía nam để kết hợp với Lãnh chúa Hightower và Hoàng tử Daeron (con trai thứ ba của vua Viserys và hoàng hậu Alicent). Trong khi đó, Hoàng tử Aemond, do quá giận dữ đã để mất King’s Landing một cách dễ dàng, lại chủ trương tấn công kinh đô. Xích mích chia rẽ hai người họ, và Ser Criston đưa quân rời thành Harrenhal về phía nam trong khi Aemond ở lại tiếp tục hoành hành vùng Riverlands.

Trong bốn ngày liên tiếp kể từ khi rời thành Harrenhal, đoàn quân của Criston Cole liên tục bị tấn công, gây tổn thất đáng kể. Vào ngày kế tiếp, họ bị Roderick Dustin, dẫn đầu những Hiệp sĩ của phương Bắc và Riverland mai phục trong lúc đang băng qua một rìa đá nằm ở phía nam hồ Godseye. Với số lượng chỉ bằng một nửa đối phương, đoàn quân cúa Ser Criston nhanh chóng bại trận. Bản thân Ser Criston cũng tử trận ngày hôm đó.

Trận chiến tại Tumbleton lần thứ nhất

Mặc dù Aemond và Vhagar vẫn tiếp tục tàn phá vùng châu thổ sông, Hoàng tử Daeron và đạo quân của Lãnh chúa Ormund Hightower mới được xem là mối đe dọa thực sự. Nhờ có rồng Tessarion, họ đánh bại tất cả những kẻ theo phe Rhaenyra trên đường hành quân từ vùng Reach hướng tới King’s Landing. Daemon và nữ kỵ sĩ mới tuyển Nettles được phái tới Riverland để đối phó với Aemond, trong khi hai kỵ sĩ rồng mới khác: Ulf Trắng và Hugh Hammer được điều động đi nghênh chiến với Daeron ở Tumbleton, thành trì cuối cùng ngăn cách đạo quân Hightower với King’s Landing.

Vào thời điểm đó, Tumbletown là một tụ điểm giao thương với những khu chợ sầm uất đông đúc. Vào ngày trận đánh diễn ra, 6000 quân của Rhaenyra giao chiến với kỵ binh Hightower, nhưng bị các cung thủ làm cho tan rã lực lượng và phải lui về cố thủ bên trong thị trấn. Không chịu khuất phục, Roderick Dustin dẫn đội quân Sói Mùa Đông của ông từ cổng sau tấn công quân Hightower. Dù bị áp đảo với quân số đông gấp mười lần, quân của ông vẫn chiến đấu anh dũng và mở đường máu tới chỉ huy đối phương.

Roderick lập công giết Lãnh chúa Ormund lẫn em họ ông ta là Ser Bryndon Hightower trước khi gục ngã vì thương tích. Tưởng như trận đánh đã ngã ngũ khi hai vị chỉ huy Nhà Hightower ngã xuống, nhưng một sự việc bất ngờ xảy ra. Hai kỵ sĩ rồng Ulf và Hugh trở mặt với đội quân của Rhaenyra và dùng hai con rồng của họ thiêu cháy các tòa nhà trong thị trấn khiên hàng ngàn người chết. Quân Rhaenyra, dẫn đầu bởi Lãnh chúa Footly cố sức chống trả, nhưng nhanh chóng thảm bại dưới tay quân Hightower. Một cuộc thảm sát đầy man rợ diễn ra ngay sau đó tại Tumbleton.

Sự phản bội của Ser Ulf và Hugh trong trận Tumbleton đã khiến Rhaenyra đặt nghi vấn đối với lòng trung thành của hai kỵ sĩ còn lại: Addam Velaryon và cô gái Nettles. Tiểu hội đồng khuyên bà bắt giữ cả hai, chỉ có Lãnh chúa Corlys Velaryon là phản đối quyết định này. Ông cho rằng Addam là người thừa kế xứng đáng của ông cũng như Driftmark, và Nettles đã chiến đấu anh dũng trong trận Gullet.

Nhưng mọi nỗ lực của ông đều vô ích, sau những mất mát chồng chất cùng không biết bao nhiêu lần bị những người thân tín phản bội, Rhaenyra trở nên tiêu cực và đa nghi, sẵn sàng tin vào bất cứ tội trạng nào được vạch ra. Nettles lúc đó đang được điều đi Riverlands cùng với Daemon, nên bà ra lệnh bắt Addam, nhưng chàng trai may mắn trốn thoát trên lưng con rồng Seasmoke trước khi quân lính ập tới. Biết được tin này, Rhaenyra lập tức bắt giữ Lãnh chúa Corlys, bởi ông là người duy nhất đứng ra bảo vệ hai bị cáo trước những lời buộc tội. Bạo loạn bắt đầu nhen nhóm tại King’s Landing.

Trong khi đó, tại Tumbleton, quân đội của thành Hightower không còn kiểm soát được tình hình. Sau cái chết của tướng chỉ huy, họ như rắn mất đầu. Mặc dù Hoàng tử Daeron đã được phong tước Hiệp sĩ, nhưng cậu vẫn còn quá trẻ và quen với việc tuân theo mệnh lệnh. Ser Hobert, một người em họ của Lãnh chúa Ormund, đứng ra chỉ huy đội quân, nhưng mọi nỗ lực trấn áp của ông đều vô dụng.

Hai kỵ sĩ con rồng Ulf và Hugh tuy đã chuyển sang hàng ngũ Aegon nhưng đều tỏ ra bất tuân mệnh lệnh. Ser Ulf bực bội vì chỉ được ban thưởng vùng Bitterbridge, trong khi thứ hắn muốn có là thành Highgarden. Ser Hugh còn tệ hơn khi mơ tưởng đến việc giành lấy ngai vàng cho chính hắn. Mỗi ngày, số lượng quân Hightower càng sa sút nghiêm trọng bởi nạn đào ngũ.

Thành Dragonstone thất thủ

Sau khi bí mật đưa những nhân vật chủ chốt của phe Aegon như Nhà vua, Công chúa Jaehaera và Hoàng tử Maelor rời khỏi King’s Landing, Lãnh chúa Larys Strong cắt cử một Hiệp sĩ đội King’s Guard đưa Jaehaera tới với Lãnh chúa Hightower ở Oldtown, trong khi một Hiệp sĩ King’s Guard khác tháp tùng Maelor tới trú ngụ tại thành Storm’s End. Đối với Aegon, Larys đưa ông tới trú ẩn ở thành Dragonstone.

Chỉ ít lâu sau khi Aegon tới thành Dragonstone, con Sunfyre của ông bất ngờ xuất hiện tại đây. Trước khi hạ cánh xuống hòn đảo, nó chạm trán Grey Ghost, một con rồng hoang và giành chiến thắng, bất chấp việc bị đối thủ làm mù một bên mắt và chịu nhiều thương tích. Những người chứng kiến cuộc đụng độ giữa hai con rồng đều lầm tưởng thủ phạm giết Grey Ghost là Cannibal, một con rồng hoang khác. Nhờ đó, không một ai biết về sự hiện diện của Sunfyre tại thành Dragonstone.

Aegon đoàn tụ với con rồng của mình, và cả hai dần hồi phục. Nhận thấy một số lượng lớn cư dân thành Dragonstone  cảm thấy bất bình trước những hành vi tàn bạo của Rhaenyra và sẵn sàng rời bỏ bà ta, Aegon chủ động tổ chức đảo chính. Tuy nhiên, khi Baela, con gái Hoàng tử Daemon, thoát khỏi vòng vây những kẻ tấn công và tìm tới được con Moondancer, Aegon và Beala đã giao chiến trên không. Kết cục, Sunfye giành chiến thắng, tuy vậy Aegon bị gãy cả hai chân khi nhảy khỏi lưng con rồng khi nó tiếp đất. Baela bị kẹt dưới xác Moondancer khi cả hai rơi xuống và bị bắt làm tù binh. Với thất bại này, thành Dragonstone  rơi vào tay Aegon.

Vũ khúc ở thành Harrenhal

Trong thời gian truy lùng Aemond và Vhagar tại vùng châu thổ sông, Daemon bắt đầu dan díu với Nettles, cô gái duy nhất trong 4 kỵ sĩ rồng mới được sắc phong ở thành Dragonstone  trước đó không lâu. Họ cư trú tại lâu đài Maidenpool một thời gian ngắn, và tin tức về cuộc tình giữa hai người tới tai Rhaenyra, khiến bà nổi cơn ghen tuông khủng khiếp. Sau thất bại ở Tumbleton và sự phản bội của hai kỵ sĩ Ulf và Hugh, Rhaenyra ngay lập tức vin vào cớ này kết tội phản nghịch cho Nettles và biên thư cho Manfryd Mooton, Lãnh chúa Maidenpool, lệnh cho ông phải lấy đầu cô gái.

Lá thư này đẩy Mooton vào một tình huống khó xử: một mặt nếu tuân lệnh và hạ sát Nettles, ông sẽ vi phạm vào truyền thống bảo hộ khách bất di bất dịch từ muôn đời của người dân Westeros, đồng thời phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Daemon. Mặt khác, từ chối sẽ đồng nghĩa với khi quân phạm thượng. Ông phàn nàn về tình thế tiến thoái lưỡng nan của mình với Maester Norren, và ước rằng mình chưa từng đọc thư của Rhaenyra. Vị học sĩ đề xuất rằng họ sẽ coi như Mooton quả thực chưa từng đọc lá thư này.

Ngay trong đêm đó, Norren tới gặp Daemon và thuật lại toàn bộ mệnh lệnh của Rhaenyra cho ông biết, đồng thời nói thêm rằng ngoài ông và Lãnh chúa Mooton ra, không một ai khác biết về lá thư này. Bình minh ngày hôm sau, Nettles ra đi cùng với con rồng của cô – Sheepstealer. nhưng khi Sheepstealer bay khỏi, Caraxes – con rồng của Daemon cất lên một tiếng rú đầy ai oán. Ngay sau khi Nettles rời đi, Daemon lên lưng Caraxes.

Ông dặn Lãnh chúa Mooton loan tin ông đang một mình bay tới Thành Harrenhal, để dụ Hoàng tử Aemond ra mặt. Sau khi Daemon rời khỏi, Norren tới gặp Lãnh chúa Mooton, tự nguyện từ bỏ sợi xích học sĩ và nhận tội phản nghịch. Mooton nói với ông ta: “Cứ giữ lấy xích của ông đi. Chúng ta đều thành kẻ phản nghịch cả rồi”. Trong đêm đó, Mooton ra lệnh hạ cờ của Rhaenyra từ đỉnh cổng thành Maidenpool xuống, và giương lá cờ rồng vàng của vua Aegon II lên thay thế.

Daemon tới Thành Harrenhal và đợi mười ba ngày. Vào buổi hoàng hôn ngày thứ mười bốn, Vhagar xuất hiện ở đường chân trời, trên lưng là Aemond và người tình của hắn – Alys Rivers. Aemond chế giễu rằng chỉ có kẻ ngốc mới đơn thương độc mã thách đấu hắn, nhưng Daemon đáp rằng ông biết chỉ có cách tới một mình mới khiến Aemond chịu lộ diện. Trước khi bắt đầu trận đấu, Aemond thả Alys xuống khỏi lưng rồng và hôn từ biệt cô gái.

Trận đấu giữa hai vị Hoàng tử Nhà Targaryen được những kẻ chiêm ngưỡng miêu tả lại: hai con rồng tắm mình trong ánh hoàng hôn đỏ rực khi cất cánh bay lên, và những tiếng gầm rít của chúng có thể được nghe thấy từ cách đó cả chục dặm; ngọn lửa chúng phun ra rực rỡ đến nỗi cư dân quanh đó tưởng như cả bầu trời đang bốc cháy. Kết cục, Caraxes lao tới găm chặt hàm răng của nó xung quanh cổ Vhagar, kéo cả hai cùng rơi xuống.

Vhagar dùng răng xé rách màng cánh của Caraxes, trong khi móng vuốt của nó rạch toạc bụng con rồng kia, nhưng không lúc nào Caraxes chịu nới lỏng gọng kìm. Lợi dụng lúc hai con rồng quần thảo nhau, Daemon nhảy khỏi lưng Caraxes sang Vhagar và giương cao thanh Dark Sister – thanh kiếm Valyria huyền thoại từng được Visenya Targaryen mang trong Cuộc chinh phạt của Aegon.

Thấy vậy, Aemond trở nên hoảng loạn, và tự làm mình vướng chặt vào yên của Vhagar. Daemon lột bỏ mũ trụ của Aemond và đâm xuyên thanh kiếm qua con mắt chột của hắn. Chỉ một tích tắc sau, cả hai con rồng rớt mạnh xuống mặt hồ bên dưới, làm văng lên một cột nước cao ngang ngửa những tòa tháp của thành Harrenhal cạnh đó.

Caraxes bị thương nặng sau cú va chạm chí tử, và chỉ còn đủ sức lết lên bờ tới gần những bức tường thành Harrenhal, nơi nó trút hơi thở cuối cùng. Vhagar chết ngay trong hồ, xác nó được tìm thấy nhiều năm sau đó, khi cuộc chiến đã kết thúc. Cú ngã cũng lấy đi mạng sống của Daemon, tuy nhiên xác ông chưa bao giờ được tìm thấy.

Vụ bạo loạn ở King’s Landing

Tại King’s Landing, Rhaenyra dần mất kiểm soát thành phố. Toàn bộ hạm đội Velaryon, chiếm hơn một nửa số quân đã giong buồm từ thành Dragonstone  nhất loạt từ bỏ bà khi nghe tin Lãnh chúa Corlys bị tống giam. Cũng ngay trong ngày hôm đó, hoàng hậu Helaena, vợ của Aegon II gieo mình khỏi tháp pháo đài Maegor và chết thảm khi bị nhưng cọc sắt nhọn bao quanh con hào cạn bên dưới đâm xuyên người.

Tuy nhiên, trên những con phố và Nhà dân trong kinh thành, người ta lại tin rằng bà bị ám sát, giống như những gì xảy ra với con trai bà trước đó. Lời đồn đại càng thêm phần thuyết phục khi Dreamfyre, con rồng của hoàng hậu đột nhiên nổi điên sau khi bà mất và giật đứt nhiều sợi xích trói.

Đêm hôm đó, bạo loạn bùng lên tại King’s Landing. Ser Luthor Largent, chỉ huy đội gác thành cùng đội quân Áo Choàng Vàng được điều động tới Quảng Trường Cobbler’s Square để trấn áp vụ bạo loạn, nhưng sự có mặt của ông chỉ làm cho người dân thêm giận dữ, bởi họ tin rằng chính ông đã giết Helaena. Với quân số chỉ vỏn vẹn 500 người, đội lính gác thành bị thảm sát dưới tay 10 000 người phá rối.

Trong số những người bỏ mạng có cả Ser Luthor. Một tên Hiệp sĩ hạ cấp, Ser Perkin Bọ Chét tuyên bố với đám đông rằng thị tùng của gã, Trystane là con hoang của vua Viserys I, đồng thời vờ phong tước lung tung cho bất cứ ai đi theo gã. Một đội quân những kẻ đầu đường xó chợ nhanh chóng hình thành dưới trướng Perkin.

Đến sáng ngày hôm sau, dù trật tự đã được khôi phục ở một số khu vực, nhưng sự hỗn loạn vẫn ngự trị hầu khắp thành phố. Cũng trong ngày hôm đó, Rhaenyra nhận được thông tin về vụ đào thoát của Nettles cũng như việc phản bội ở thành Maidenpool. Bà gửi quạ đưa tin tới thành Winterfell và thành Eyrie cầu tiếp viện, đồng thời sắc phong Ser Glendon Good làm Tổng chỉ huy mới của đội King’s Guard. Hoàng tử Joffrey Velaryon, khi đó mới 12 tuổi, mặc áo giáp và cầu xin được ra dẹp loạn, nhưng bị Rhaenyra nghiêm cấm.

Khi đêm xuống lần nữa, Ser Perkin và “Vua” Trystane ngày càng gia tăng lực lượng. Cổng Vua và Cổng Sư Tử đều bị những kẻ tham gia bạo loạn phá mở. Lính gác Cổng Vua thi nhau bỏ chạy lấy mạng, trong khi lính ở Cổng Sư Tử gia nhập đoàn người phá rối. Khi Ser Perkin chiếm giữ Cổng Sông, ba trong số bảy cổng thành của King’s Landing đã bị mở ngỏ cho kẻ thù tràn vào. Tới lúc này, dân chúng King’s Landing không còn tin Rhaenyra có thể bảo vệ được họ, và một đám đông lớn gấp đôi đêm hôm trước tập hợp trong thành phố.

Tên truyền giáo cuồng trí Shepherd hướng sự chú ý của họ về phía Dragonpit, và đoàn người ồ ạt kéo tới đồi Rhaenys hòng thanh toán bầy rồng. Hàng ngàn người tiếp tục gia nhập đám đông trên đường đi, khiến cho số lượng tăng lên gấp đôi khi họ tới đích. Trong suốt thời gian đó, Rhaenyra đứng quan sát không sót một thứ gì từ trên đỉnh pháo đài Maegor. Hoàng tử Joffrey liên tục nài xin bà, lo sợ rằng rồng của cậu, Tyraxes sẽ bị giết hại, nhưng Rhaenyra bỏ ngoài tai tất cả, một mực cho rằng bầy rồng sẽ thiêu cháy tất cả bọn chúng. Bất mãn, Joffrey bỏ ra ngoài và lên lưng Syrax, con rồng của chính Rhaenyra để bay tới Dragonpit. Syrax nhận ra người đang cưỡi không phải kỵ sĩ của nó, và hất văng Joffrey khỏi lưng nó trong khi những mũi tên và ngọn lao liên tiếp phóng lên từ phía dưới. Joffrey, do không thắng yên cho con rồng từ trước, rơi xuống đất và bỏ mạng.

Công phá Dragonpit

Đám đông nhanh chóng đột nhập được vào bên trong Dragonpit bằng cách trèo qua cửa sổ và phá sập những cánh cổng phụ không mấy kiên cố bằng hàng ngàn chiếc rìu và búa tạ. Tới khi họ tràn vào khoảng sân rộng nơi chứa chấp bầy rồng, cả bốn con vật đều đã thức giấc và bị những âm thanh huyên náo chọc giận. Những bức tường bó hẹp và mái vòm kiên cố cũng như xiềng xích khiến cho lũ rồng không thế bay hay sử dụng cánh để né tránh.

Thay vào đó chúng tấn công đám người bằng sừng, răng và móng vuốt, trong khi những luồng lửa chúng phun ra nhấn chìm cả Dragonpit trong hỏa ngục. Hàng trăm người chết trong đám hỗn loạn như những con chuột bị lũ bò giày xéo, nhưng hàng ngàn kẻ khác vẫn tiếp tục xông lên, đẩy bầy rồng vào thế yếu.

Lợi dụng lúc đám rồng sơ hở, Hobb, một tên thợ đốn củi nhảy phắt lên lưng rồng cái Strykos. Mặc cho con vật gầm thét và ra sức quẫy đạp, hắn ghì chặt hai chân quanh cổ rồng, đồng thời dùng rìu chém như mưa xuống đầu nó. Cứ mỗi nhát rìu bổ xuống Hobb lại xướng tên của một vị trong Thất Diện Thần. Cuối cùng, nhát rìu thứ bảy, mang danh Kẻ Lạ Mặt bổ xuyên qua lớp vảy và sọ rồng, găm sâu vào đầu Strykos, kết liễu đời nó.

Cùng lúc đó, một kẻ lớn xác mặc áo giáp đâm đầu thẳng hướng con rồng Morghul với cây giáo trên tay. Con rồng phun lửa nung chảy lớp giáp thép và gây bỏng nặng trên người hắn, nhưng gã vẫn không dừng lại mà dùng giáo đâm lia lịa vào mắt Morghul cho đến khi nó ngã gục. Tyraxes, con rồng của Hoàng tử Joffrey Velaryon cũng không thoát khỏi số phận tương tự. Những sợi xích trói quấn chặt lấy thân khiến nó không thể cử động và rốt cuộc bị một đám người vây giết.

Cuối cùng, chỉ còn Dreamfyre, con rồng của hoàng hậu Helaena trụ lại. Bị đoàn người chọc cho nổi điên, con rồng giật đứt toàn bộ xiềng xích và lao bổ vào tấn công với lửa, răng nanh và móng vuốt. Dreamfyre giết nhiều người hơn cả ba con rồng trước đó gộp lại, cho tới khi bị một kẻ dùng nỏ bắn mù một bên mắt. Hoảng loạn, con rồng tìm cách bay lên, nhưng đụng phải mái vòm bên trên Dragonpit khiến nó đổ ập xuống, đè chết cả Dreamfyre lẫn đám đông phía dưới.

Vào lúc này, Syrax xuất hiện trên bầu trời, bị thu hút bởi những tiếng huyên náo và ánh lửa phát ra từ phía đồi Rhaenys. Nó đáp xuống ngay khi những kẻ phá rối, bị bỏng nặng và đầy thương tích đang cố sức lết khỏi đống đổ nát của Dragonpit. Hàng ngàn tiếng kêu thét vang vọng khắp King’s Landing lẫn với tiếng gầm của Syrax khi nó xé xác hết người này đến người khác. Một ngọn lửa khổng lồ bùng lên trên đỉnh đồi Rhaenys, chiếu sáng rực rỡ như thể mặt trời đang mọc. Sau cùng, một nhóm người đàn ông trong thành đã giết được con rồng của Rhaenyra.

Với cái chết của cả 5 con rồng và của Hoàng tử Joffrey, Rhaenyra đã hoàn toàn để mất thành phố về tay quân phiến loạn. Bà buộc phải nhanh chóng rời King’s Landing ngay trong ngày qua đường Cổng Rồng và lên đường tới Duskendale.

Trận Tumbleton thứ hai

Khi những tin tức về tình trạng bất ổn leo thang tại King’s Landing lan tới Tumbleton, quân Hightower tin rằng thời cơ đã chín muồi để họ chiếm lấy kinh đô. Tuy vậy Ser Hobert vẫn lưỡng lự, do hai kỵ sĩ phản bội Ulf Trắng và Hugh Hammer không chịu gia nhập trừ khi những đòi hỏi của chúng được đáp ứng. Giờ đây, khi Aemond đã chết còn Aegon bặt vô âm tín, không có ai đứng ra lãnh đạo đội quân.

Nhiều người đề cử Hoàng tử Daeron Bạo Gan, em trai Nhà vua Aegon II, nhưng Ulf và nhất là Hugh phản đối quyết liệt. Hugh cho rằng chính hắn nên lên ngôi, lấy cớ rằng con rồng của hắn – Vermithor hiện là con rồng lớn nhất còn sống, với kích cỡ lớn gấp đôi Tessarion, con rồng của Hoàng tử Daeron.

Những Hiệp sĩ và Lãnh chúa vùng Reach ngày càng khó chịu trước sự ngang ngược của hai tên kỵ sĩ. Căng thẳng lên đến đỉnh điểm khi Hugh tự xưng vua của Ngai Iron Throne, và đội lên đầu chiếc vương miện bằng sắt đen, công khai thách thức Hoàng tử Daeron. Khi một Hiệp sĩ hất văng chiếc vương miện trong cơn tức giận, Hugh cho đóng ba chiếc móng ngựa vào đầu ông ta, gây công phẫn cùng cực.

Hai Lãnh chúa Unwin Peake và Hobert Hightower triệu tập 11 Hiệp sĩ và Lãnh chúa khác để thảo luận cách trừng trị hai tên kỵ sĩ. Họ tán thành rằng Ulf, một kẻ mê rượu chè là một đối tượng dễ xơi, nhưng Hugh luôn được những kẻ xu nịnh vây quanh cả ngày lẫn đêm. Cuối cùng, 13 vị Lãnh chúa nhất trí sẽ tiêu diệt Hugh trước tiên, và nhanh chóng đoạt lấy hai con rồng trong vòng hai ngày trước khi rời Tumbleton. Hoàng tử Daeron được mời tới làm chứng phiên họp mật này.

Ngày đã được định cho kế hoạch tấn công Ulf và Hugh của các Lãnh chúa vùng Reach, nhưng tảng sáng ngày diễn ra cuộc đột kích, toàn đội quân bất ngờ bị đánh thức bởi sự xuất hiện của kỵ sĩ Addam Velaryon, trên lưng con rồng Seasmoke. Thì ra sau khi bị Rhaenyra kết tội và phải bỏ trốn, Addam quyết tâm lấy lại thanh danh bằng cách tái chiếm Tumbleton từ Ulf và Hugh.

Anh ghé thăm tất cả những lâu đài lớn nhỏ, nơi những Lãnh chúa vẫn còn trung thành với Rhaenyra và tập hợp một đội quân 4000 lính từ vùng châu thổ sông. Họ tấn công quân Hightower vào ban đêm, khiến cho quân địch không kịp trở tay. Các cánh quân chia nhau tấn công từ hai mạn bắc và tây, trong khi Seasmoke phun lửa thiêu cháy lán trại của quân Hightower dựng bên ngoài Tumbleton.

Ulf ngủ mê mệt trong suốt thời gian trận chiến diễn ra. Trong khi đó Hugh Hammer lao tới khu chuồng nuôi để tìm Vermithor, nhưng bị phục kích và chết dưới tay Jon Roxton, một trong mười ba Lãnh chúa vùng Reach. Hoàng tử Daeron cũng bỏ mạng khi khu lán trại của anh bị tấn công. Quân của Addam tìm cách giết hai con rồng Silverwing và Vermithor khi chúng còn đang ngủ, nhưng thất bại. Vermithor tỉnh giấc và bắt đầu tấn công lung tung bất cứ ai xung quanh nó. Trong khi đó Tessarion, con rồng cái cưỡi bởi Hoàng tử Daeron bay lên đối mặt với Addam và Seasmoke.

Cả hai con rồng đều non trẻ và giao chiến đầy mau lẹ, nhưng trận đấu giữa chúng nhanh chóng bị xen ngang khi Addam thấy Vermithor đang tàn sát hàng trăm người của anh và chuyển mục tiêu sang nó, dù anh biết rõ Seasmoke không thể địch lại một con rồng lớn như Vermithor. Tưởng như Vermithor sắp xé xác Seasmoke, nhưng vào phút chót, Tessarion bất ngờ nhập cuộc. Cả ba con rồng quần thảo nhau cho tới khi cùng rớt xuống đất. Tại đó Vermithor cắn đứt cổ Seasmoke, nhưng bản thân nó cũng chết ngay sau đó.

Còn lại Tessarion gắng gượng để bay lên, nhưng cánh của nó đã bị hủy hoại và không còn kham nổi trọng lượng nó. Rút cục, sau khi quằn quại vì đau đớn suốt một ngày, nó được người cung thủ Billy Burley bắn hạ.

Tuy đội quân của Addam Velaryon giành chiến thắng trong trận chiến, nhưng họ lại thất bại trong việc chiếm Tumbleton. Quân Hightower, sau khi thất bại đã rút lui về cố thủ trong thị trấn và đóng kín cổng thành. Thiếu dụng cụ vây hãm, đồng thời chỉ huy là kỵ sĩ Addam đã tử trận khiến đội quân vùng châu thổ sông rút lui ngay trong đêm hôm đó. Buổi sáng ngày hôm sau, Hobert Hightower tới gặp Ulf và đề nghị hắn hợp tác trong việc chiếm lấy King’s Landing.

Để chứng tỏ tình hữu hảo, Hobert mời Ulf một ly rượu vàng đảo Arbor, trong khi ông uống rượu đỏ xứ Dorne. Tuy nhiên Ulf sinh nghi và đề nghị Lãnh chúa Hobert uống cùng loại rượu với hắn. Trên thực tế, loại rượu vàng được chuẩn bị cho Ulf có chứa độc, nhưng thay vì từ chối, Hobert Hightower đồng ý uống chung với tên kỵ sĩ.

Sau khi cả hai chết vì ngộ độc, Lãnh chúa Unwin Peake lên nắm quyền chỉ huy, nhưng nhận thấy đội quân hùng hậu ngày nào giờ đã giảm sút nghiêm trọng bởi chiến sự và nạn đào ngũ, ông quyết định dẫn quân trở về phương Nam, từ bỏ kế hoạch đánh chiếm King’s Landing.

Rhaenyra rút chạy về thành Dragonstone

Mặc dù Ser Addam Velaryon đã anh dũng hy sinh tại Tumbleton để ngăn đội quân Hightower tấn công King’s Landing, nhưng chiến thắng của anh hoàn toàn vô nghĩa, bởi tại thời điểm đó Rhaenyra đã tự mình để mất kinh đô vào tay những kẻ bạo loạn. Sau vụ công kích đẫm máu vào Dragonpit, bà buộc phải rời thành phố và tìm nơi trú ngụ ở những lâu đài nhỏ quanh vùng Crownlands. Thành Rosby từ chối chứa chấp bà, trong khi thành Stokeworth chỉ cho bà ở lại một đêm duy nhất.

Một nửa đội lính Áo Choàng Vàng rời bỏ Rhaenyra trên đường rút quân, trong khi đó những vụ đột kích liên tiếp xảy ra, làm cho nhiều Hiệp sĩ phục vụ bà thiệt mạng. Tại thành Duskendale, đoàn quân của Nữ hoàng rốt cuộc cũng được Phu Nhân Meredyth Darklyn cho phép trú ngụ, tuy nhiên sự đón tiếp này không kéo dài lâu. Cùng đường, Rhaenyra bán đi vương miện của chính bà để có chỗ trên một con tàu Braavos giong buồm trở lại thành thành Dragonstone , nơi vẫn còn cất giữ nhiều trứng rồng mà bà hy vọng có thể sử dụng cho cuộc chiến.

Khi con tàu cập bến, Rhaenyra mong được thấy Ser Robert Quince, người quản thành trung tín mà bà đã để lại trông coi thành thành Dragonstone   khi lên đường chiếm King’s Landing. Thay vào đó người ra đón tiếp bà là Alfred Broome, kẻ vốn ôm mối hận với bà do không được bổ nhiệm làm quản thành ngày trước. Khi được hỏi về Ser Robert, Alfred chỉ cười và bảo Rhaenyra đi theo hắn.

Tới đến cổng thành, Rhaenyra kinh hoàng khi thấy xác Ser Robert, cùng tất cả quản gia, đội trưởng đội lính gác của bà đã bị thiêu cháy thành than và treo trên các lỗ châu mai phía trên chòi cổng thành thành Dragonstone  . Hoàng tử Aegon hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra và hô hào mẹ mình bỏ chạy , nhưng đúng lúc này, Alfred ra hiệu cho một đám lính ập đến, giết tất cả những Hiệp sĩ còn lại của đội King’s Guard Nữ hoàng, đồng thời bắt giữ Rhaenyra và Aegon. Khi bị áp giải vào sân trong lâu đài, hai mẹ con rụng rời khi thấy vua Aegon II và con rồng Sunfyre đang đợi sẵn.

Sau khi bí mật chiếm được thành thành Dragonstone  , Aegon đã sớm biết tin về vụ bạo loạn ở King’s Landing, và rằng Rhaenyra cùng con trai đang trên đường trở lại thành thành Dragonstone  . Nhờ đó, ông lên sẵn một kế hoạch đón tiếp người chị cùng cha khác mẹ của mình. Ngay khi thấy Rhaenyra bị áp giải tới trước mặt mình, Aegon không để lãng phí một giây.

Ông lôi cổ kẻ thù mình ra và ném bà cho Sunfyre xơi tái trước con mắt kinh hãi của Hoàng tử Aegon. Alfred Broome khuyên Aegon nên giết luôn Hoàng tử, nhưng thay vào đó ông tha chết cho cậu bé và giữ cậu làm con tin. Dù Rhaenyra đã vong mạng song chiến tranh vẫn chưa chấm dứt, và những kẻ ủng hộ bà tiếp tục chiến đấu dưới cờ Hoàng tử Aegon trẻ.

Vào ngày 9 tháng mười hai, gần hai tháng sau cái chết của Rhaenyra, con rồng Sunfyre rút cục lìa trần do vết thương quá nặng. Sau khi khóc thương cho con vật trung thành, vua Aegon lên đường quay về King’s Landing. Trở lại ngôi vị, ông lập tức ra chiếu chỉ tước bỏ danh phận Nữ hoàng của Rhaenyra và chỉ cho phép lưu tên bà dưới danh nghĩa công chúa trong các văn bản kinh thư và sử kí từ đó về sau.

Mặc dù vậy, sự nghiệp của Rhaenyra vẫn tiếp diễn. Vỏn vẹn nửa năm sau khi giành lại ngôi báu, Aegon qua đời. Do ông không có con trai nối dõi, con cả của Rhaenyra và Daemon, Hoàng tử Aegon III lên ngôi, chính thức hạ màn Vũ điệu của Bầy rồng, trận nội chiến đẫm máu nhất lịch sử vương triều Targaryen.

Hệ quả Vũ điệu của Bầy rồng

Do Aegon III lên ngôi khi còn quá trẻ (11 tuổi), hàng loạt người được bổ nhiệm làm Hand of the King lẫn Quan Chấp Chính đã thay nhau cai quản Westeros nhân danh cậu bé suốt những năm đầu cậu trị vì. Sự tranh giành địa vị giữa họ được biết đến sau này với tên gọi Cuộc Chiến Nhiếp Chính. Sau cùng, Aegon bổ nhiệm em trai mình, Hoàng tử Viserys II làm Hand of the King trong những năm làm vua còn lại của mình.

Sau khi đăng quang, Aegon III đã hợp nhất hai nhánh của Nhà Targaryen hình thành trong cuộc nội chiến bằng cách cưới công chúa Jaehaera, con gái vua Aegon II và hoàng hậu Helaena. Họ không có con, và sau khi Jaehaera qua đời, Aegon II tái hôn với tiểu thư Daenaera Velaryon. Hai người có với nhau 2 con trai: Daeron the Daring và Baelor the Blessed; cùng 3 cô con gái: Daena, Rhaena và Elaena, được biết đến như các “Trinh Nữ Trong Ngọn Tháp”.

Vua Aegon III trị vì Bảy Vương quốc lâu dài và ổn định, mặc dù ông thường bị xem như kẻ đã gây ra sự tuyệt chủng của loài rồng. Kể từ khi chứng kiến mẹ mình, Nữ hoàng Rhaenyra bị rồng ăn tươi nuốt sống, Aegon trở nên gớm ghét loài vật này, cộng thêm với việc số lượng rồng sống giảm sút nghiêm trọng sau Vũ điệu của Bầy rồng khiến cho chỉ còn vài cá thể rồng suy nhược được sinh ra sau đó.

Con rồng cuối cùng, một con cái màu xanh lá ốm yếu, còi cọc chết đi trong thời gian Aegon III trị vì, từ đó ông được biết đến với biệt hiệu “Aegon Bả Rồng”. Bất chấp những nỗ lực của Nhà Targaryen và những pháp sư đến từ bên kia Biển Hẹp nhằm ấp nở những ổ trứng rồng còn sót lại, không một con rồng nào được sinh ra. Kể từ đó loài rồng được xem như tuyệt chủng, cho đến khi công chúa Daenerys II, thành viên cuối cùng của Nhà Targaryen ấp nở ba quả trứng rồng hóa thạch trên giàn thiêu của chồng mình, sinh ra 3 con rồng đầu tiên trong suốt gần hai thế kỷ: Drogon, Viserion và Rhaegal.

Xem Danh sách những con rồng của nhà Targaryen

Back to top button