Tính cách nhân vật Tom Riddle – Voldemort

“Và kiến thức của hắn vẫn cứ thiếu sót một cách đáng thương Harry à! Đó là điều mà Voldemort không coi trọng, hắn chẳng muốn mất công tìm hiểu gì cả. Voldemort không biết và không hiểu gì hết về gia tinh, cùng những truyện trẻ con, chẳng hiểu gì về tình yêu, thủy chung, sự trong sáng, ngây thơ. Hắn không hiểu, không biết gì cả. Chẳng gì hết. Hắn chẳng bao giờ thấu đạt được một chân lý là tất cả những điều đó có một sức mạnh vượt xa sức mạnh của hắn, một sức mạnh vượt xa tầm bất cứ pháp thuật nào.” — Albus Dumbledore nói về sức mạnh của tình yêu

Nhiều người cho rằng Voldemort là “phù thủy độc ác nhất hàng trăm, hàng trăm năm có một”. Bản chất của hắn vượt xa so với bất kỳ kẻ bất lương bình thường nào, và cụ Dumbledore nói rằng hắn “vượt xa cái ác thông thường” nếu xét về mức độ phạm tội của hắn. Bác Hagrid nói rằng khi tất cả các Phù thủy Hắc ám “trở nên xấu xa” thì Voldemort còn “tồi tệ hơn cả tồi tệ”.

Quả đúng như vậy, Voldemort đã nhanh chóng trở thành một kẻ hoang tưởng bị ám ảnh bởi quyền lực, một kẻ tồi tệ nhất trong số những Phù thủy Hắc ám được mọi người biết đến chẳng hạn như Gellert Grindelwald. Những đặc tính chống đối xã hội của hắn có từ khi hắn còn bé, như trộm cắp, gây ra các sự vụ với những đứa trẻ mồ côi khác.

Cụ Dumbledore nói rằng, chàng trai trẻ Riddle có sự coi thường nhất định đối với các quy tắc. Khi trưởng thành, hắn đã thực hiện các pháp thuật hắc ám nhất, không thèm quan tâm đến mạng sống con người. Hắn là một kẻ giết người hung hãn, nhiều đến nỗi mà hắn tạo ra cả một binh đoàn Âm binh.

Voldemort rất thông minh, điều này được minh chứng bằng việc hắn có kết quả học tập đứng đầu ở Hogwarts và đạt được những thành tựu to lớn về pháp thuật. Tuy nhiên, mối quan tâm của hắn chỉ tập trung hạn hẹp vào việc lợi dụng con người, các đối tượng và quyền lực để đạt được các mục tiêu của mình.

Hắn không có khả năng nhìn thấy bức tranh rộng lớn hơn, không chú ý đến những sự kiện, quyền lực và đặc điểm con người không mang lại lợi ích tức thời cho hắn, đó chính là khiếm khuyết nghiêm trọng dẫn tới hầu hết các thất bại và cuối cùng là sự sụp đổ của hắn.

Sau thất bại đầu tiên của hắn, nhiều người (cụ thể là bác Hagrid, cụ Dumbledore, bà của Neville) đã tin rằng hắn vẫn chưa thực sự bị đánh bại, một ngày nào đó hắn sẽ quay trở lại, ngay từ đầu đã không có đủ nhân tính còn tồn tại trong hắn để khiến hắn chết. Đồng thời, do sự vô cùng tàn bạo và hung ác của hắn mà những người khác (cụ thể là Cornelius Fudge và nhiều người ở thế giới phù thủy) lại phủ nhận rằng hắn vẫn còn sống để tự cảm thấy thoải mái cho đến khi họ thấy bằng chứng xác thực lù lù trước mắt.

Trong suốt cuộc đời mình, ngay cả khi còn bé, Voldemort đã cho thấy bản thân là một kẻ rất tàn nhẫn, độc ác, vô lương tâm, và hung tợn, với cả thuộc hạ của mình lẫn kẻ thù, hắn chẳng tỏ ra có chút thương xót nào hết. Theo cụ Dumbledore, hắn không có mong muốn hay nhu cầu kết bạn. Sinh vật sống gần gũi mà hắn có tình cảm yêu mến chính là con rắn Nagini của hắn.

Voldemort nghĩ mọi thứ đều xoay quanh quyền lực (hắn coi quyền lực ngang bằng với thống trị thông qua khả năng pháp thuật). Hắn có phần cố ý bỏ qua những người hay vấn đề mà hắn cho là không có giá trị.

Hắn coi thường pháp thuật độc nhất vô nhị của gia tinh vì địa vị xã hội của chúng, do vậy hắn đã hai lần thua cuộc trước các gia tinh: lần thứ nhất là gia tinh Kreacher, con gia tinh này đã trốn thoát khỏi hang với Mặt dây chuyền của Slytherin nhờ sự hi sinh của Regulus Black, người chủ mà nó yêu mến; còn lần thứ hai là Dobby, con gia tinh này đã vượt qua phòng tuyến bảo vệ ở đại bản doanh của Voldemort (vì hắn đã bỏ mặc không thiết lập khả năng chống tiếp cận đối với gia tinh mà chỉ chống tiếp cận đối với phù thủy) và giúp Harry trốn thoát ngay trước khi Voldemort có thể đến để giết cậu.

Nhu cầu độc lập của Voldemort gần như là bệnh, hắn thích hành động bí mật và một mình bất kỳ khi nào có thể. Cụ Dumbledore nói rằng thậm chí nếu hắn có thể có được Thuốc Trường sinh thì cuối cùng hắn cũng thấy sự phụ thuộc của hắn vào Thuốc Trường sinh là không thể chịu nổi vì nó khiến hắn mất cảm giác tự lực.

Thay vào đó, hắn thích tạo ra Trường sinh linh giá hơn, việc này giúp bản thân hắn có thể kéo dài sự sống nhờ pháp thuật. Voldemort là một kẻ tự yêu mình một cách bệnh hoạn, đến mức mà hắn thường tự gọi mình ở ngôi thứ ba là “Chúa tể Voldemort”. Người ta nói rằng nếu Voldemort nhìn vào Chiếc gương Ảo ảnh thì hắn sẽ thấy bản thân mình là một người toàn năng và bất tử.

Voldemort không gắn bó với bất kỳ thứ gì không giúp hắn gia tăng danh vọng hay sự sống. Hắn coi đám thuộc hạ của mình không gì hơn ngoài những con tốt dùng một lần rồi vứt, được sử dụng để thực hiện các nhiệm vụ của hắn, hắn chỉ coi trọng tính hữu dụng và năng lực của bọn chúng. Dù coi trọng dòng dõi thuần huyết nhưng hắn vẫn sẵn sàng giết bọn họ (hay bất kỳ ai khác) nếu hắn muốn thậm chí ngay cả khi họ rất trung thành với hắn.

Ngay cả cây đũa phép của hắn cũng vậy, cây đũa đó đã phục vụ hắn một cách trung thành và mạnh mẽ trong khoảng thời gian gần sáu thập kỷ, nhưng hắn vẫn sẵn sàng vứt bỏ khi khám phá ra rằng Đũa phép Cơm nguội còn quyền năng hơn đũa phép của hắn. Lý do mà hắn coi trọng Trường sinh linh giá là bởi vì chúng có thể kéo dài sự sống của hắn, mang lại cho hắn sự độc lập.

Bản thân Voldemort không coi trọng đồng loại của mình trừ khi họ hữu dụng đối với hắn. Hắn thường mô tả các thuộc hạ của mình là “bạn” và Tử thần Thực tử là “gia đình” nhưng hắn không bao giờ đối xử với họ như người bình thường đối xử với bạn bè và gia đình của mình cả.

Hắn đòi hỏi ở thuộc hạ của mình lòng trung thành và sự phục tùng trước sau như một, hắn trả thù một cách độc ác nếu như họ mắc sai lầm hay nhiều khi chỉ do họ không may mắn bằng cách tra tấn hay bám theo gia đình của họ, ngược đãi hoặc thậm chí giết chết họ.

Những bằng chứng của điều này là việc hắn đã sai con rắn của mình giết chết kẻ giết người máu lạnh của hắn, kẻ mà hắn tin là một trong những thuộc hạ mạnh và hữu dụng nhất của hắn, Severus Snape chỉ vì hắn cho rằng Snape là chủ nhân thực sự của Đũa phép Cơm nguội; hắn còn nhẫn tâm hi sinh Draco Malfoy bằng cách yêu cầu Draco ám sát cụ Dumbledore nhằm trừng phạt những sai lầm của Lucius Malfoy.

“Giá như hắn hiểu được sức mạnh đặc biệt và kinh khủng của sự hi sinh đó thì có lẽ ngay đến chạm vào máu con hắn cũng chẳng dám đâu.Nhưng mà, nếu hắn hiểu biết được thế thì hắn đã không phải là Voldemort, và có thể hắn đã chẳng bao giờ dám giết người”. — Albus Dumbledore nói về việc Voldemort không thể hiểu hay nhận thức được tình yêu khi nói về sự hi sinh để bảo vệ mà Harry đã nhận được từ mẹ cậu.

Sự thật là Voldemort đã được hình thành từ “tình yêu” ép buộc (Cụ Dumbledore giả thuyết là do tình dược, còn Harry Potter lại cho đó là do Lời nguyền Độc đoán) – mà Phù thủy Merope Gaunt đã sử dụng/áp dụng lên Tom Riddle Snr, một người Muggle. Có lẽ chính vì thế mà hắn không có khả năng hiểu được tình yêu: là một cách hình tượng cho thấy rằng hắn sinh ra từ một sự kết hợp không phải tình yêu.

Nhưng tất nhiên, mọi chuyện có thể thay đổi nếu như Merope chọn con đường sống để nuôi dưỡng con trai mình bằng tình yêu. Dưới tác dụng của bùa mê mà Tom Riddle đã sinh ra Voldemort mang một ý nghĩa quan trọng bởi nó cho thấy sự cưỡng ép. Không có cách nào gây tổn hại hơn việc đến với thế giới này nhờ sự kết hợp như vậy.

Khi còn là một đứa trẻ ở Hogwarts và trong những năm đầu của tuổi trưởng thành, Riddle được coi là một chàng trai trẻ thông minh, lịch sự, ham học. Cậu có khả năng sử dụng vẻ quyến rũ bên ngoài của mình để khiến mọi người làm theo yêu cầu của cậu, điều này cho thấy kỹ năng của bậc thầy thao túng.

Cậu mô tả bản thân được người khác nhìn nhận là một cậu bé nghèo nhưng thông minh, không có cha mẹ nhưng rất dũng cảm, là một thủ lĩnh nam sinh, một học sinh gương mẫu của trường. Danh hiệu học sinh gương mẫu đó giúp cậu có được niềm tin và sự tôn trọng từ các giáo viên và khách hàng mà cậu phục vụ khi làm việc ở tiệm Borgin và Burkes.

Tuy nhiên, tất cả chỉ là mưu đồ của hắn, thực chất hắn là người giỏi thao túng. Cụ Dumbledore nói rằng có một số “sự cố tồi tệ” đã xảy ra trong thời gian hắn ở Hogwarts nhưng các nhà chức trách không bao giờ có thể liên hệ những sự cố đó với hắn.

Ở độ tuổi thanh niên, Voldemort có khả năng khiến mọi người ở Hogwarts yêu mến trừ Albus Dumbledore, tập hợp xung quanh hắn là một nhóm “bạn” mà sau này đã trở thành các Tử thần Thực tử.

Sự kiêu ngạo của Voldemort rõ ràng đã dẫn đến sự sụp đổ của hắn. Hắn mắc chứng sợ chết, hắn coi đó là một điểm yếu đáng xấu hổ và nhục nhã của con người. Hắn đặt cái chết ngang bằng với việc bị đánh bại hay mất quyền thống trị, và coi đó là một sự sỉ nhục to lớn.

Ông Kẹ của hắn chính là xác chết của hắn, điều này cho thấy nỗi sợ hãi cực độ của hắn với cái chết. Điểm khác biệt lớn nhất giữa Harry và Voldemort chính là Harry là Chủ nhân Tử thần chân chính, cậu chấp nhận cái chết, điều này khiến cậu trở thành người mạnh mẽ hơn kẻ thù của cậu.

Voldemort có bản chất bị ám ảnh. Khi Harry nhìn vào tâm trí của hắn, cậu thường thấy hình ảnh lặp lại, triệu chứng Voldemort không có khả năng từ bỏ những suy nghĩ hay đa dạng hóa sự quan tâm của hắn. Vào năm học thứ năm, cậu đã du hành cùng Voldemort xuống hành lang bị khóa ở Sở Bảo mật trong nhiều năm.

Trong cuộc chiến lần thứ 2, cậu đã đi theo sự ám ảnh của Voldemort với tên trộm có gương mặt hí hửng, Grindelwald, và Đũa phép Cơm nguội. Cậu đã có thể sử dụng ám ảnh cưỡng chế của Voldemort về Trường sinh linh giá để tìm vị trí của một trong những Trường sinh linh giá mà cậu chưa tìm thấy đó là Mũ miện của Ravenclaw được giấu ở Hogwarts.

“Con có biết bạo chúa nào cũng e sợ những người chúng áp bức không? Tất cả bọn chúng đều biết rằng, một ngày nào đó, trong những nạn nhân sẽ có một người đứng lên chống lại chúng”. —Albus Dumbledore nói về Voldemort với Harry Potter

Voldemort có xu hướng trải qua những ám ảnh cực đoan, chẳng hạn như về sự bất tử, quyền tối thượng của dòng dõi thuần huyết, những nỗ lực giết Harry Potter, và tìm kiếm Đũa phép Cơm nguội. Điều này cũng thể hiện trong những thói quen hàng ngày của hắn: hắn có xu hướng giống chim ác là thu thập nhiều đồ vật nhỏ và giữ chúng. Khi còn bé, hắn đã tích trữ những thứ mà hắn ăn cắp được từ những đứa trẻ mồ cô khác và cuối cùng chúng phát triển thành quan niệm của hắn về Trường sinh linh giá.

Tại Ngã Tư Vua, cụ Dumbledore đã nói với Harry rằng sự ám ảnh của hắn đối với Đũa phép Cơm nguội đã trở thành kình địch với nỗi ám ảnh là Harry. Chúa tể Hắc Ám không từ việc gì để giết Harry. Việc tìm kiếm Đũa phép Cơm nguội của hắn là sự mở rộng của ám ảnh muốn giết Harry mà điều này cũng là sự mở rộng liên quan đến mối bận tâm của hắn về sự bất tử (mà hắn cảm thấy sự tồn tại của Harry chính là mối đe dọa).

Nực cười là, nỗi ám ảnh của hắn về việc loại bỏ Harry, mà nó càng ngày càng bị nhân lên cùng với mỗi nỗ lực giết Harry bị thất bại, lại dẫn hắn đến cái chết của hắn. Cụ Dumbledore đã nói rằng Voldemort không khác bất kỳ bạo chúa nào, hắn cũng e sợ sẽ có cá nhân bị hắn áp bức vùng lên chống lại hắn bởi vì các hành động do ám ảnh của chính hắn. Đặc điểm tính cách này cũng có thể được tìm thấy khi hắn còn thơ bé, lúc ban đầu, hắn bị thuyết phục rằng cụ Dumbledore đến để đưa hắn tới nhà thương điên.

Lại một điểm nực cười khác là, chính điều này cũng chỉ ra rằng Voldemort không thể biến mình trở thành một người độc nhất vô nhị vì hắn có khiếm khuyết giống với tất cả các kẻ bạo chúa độc ác.

Ít người thấy được rằng từ khi còn nhỏ Tom Riddle đã là đứa trẻ gây rắc rối, nhưng cụ Albus Dumbledore đã quan sát thấy các vấn đề tâm lý và những dấu hiệu hắc ám tiềm tàng của hắn kể từ cuộc gặp gỡ lần đầu tiên giữa họ. Cụ Dumbledore đã mô tả “xu hướng giống chim ác là” thích thu thập chiến lợi phẩm của hắn, bị ám ảnh bởi những đồ hắn sưu tập dẫn hắn đến việc đoán đúng về cái nằm sau sự bất tử: các Trường sinh linh giá.

Cụ Dumbledore đã thấy điểm giống nhau giữa Voldemort và các kẻ bạo chúa nổi tiếng khác, đó là các hành động ám ảnh được thôi thúc bởi sự hoang tưởng có thể cho thấy điều mà chúng sợ nhất. Tom Riddle, khi trẻ vẫn là chàng thanh niên quyến rũ được nhiều người yêu thích, ban đầu tham vọng cậu đặt ra thấp hơn so với tài năng của cậu.

Tuy nhiên hắn đã sử dụng thời gian của mình tại cửa tiệm Borgin và Burke để xây dựng kiến thức về Nghệ thuật Hắc Ám, tìm kiếm và sưu tập các đồ vật mang pháp thuật có sức mạnh. Chỉ có một vài người có cảm giác lo ngại về việc hắn sắp trỗi dậy trở thành phù thủy hắc ám có sức mạnh, trong đó có Hepzibah Smith, bà đã nhìn thấy đôi mắt lấp láy đỏ đầy ham muốn của hắn khi hắn nhìn thấy món đồ quý giá của bà, và cụ Albus Dumbledore, người đã từ chối không cho hắn công việc giảng dạy tại trường Hogwarts khi nhận thấy rằng hắn sẽ sử dụng ảnh hưởng với tư cách là giáo viên của mình để chiêu mộ học sinh làm những điều xấu.

Càng ngày hắn càng mạnh, hắn đã loại bỏ các đối thủ và những người đứng lên chống lại mình. Hắn thay đổi hình dạng và hình ảnh xã hội của mình thành một kẻ thâm độc, lên đến mức độ mà các phù thủy sợ hãi khi phải nhắc đến tên hắn thậm chí ngay cả khi họ cho rằng hắn đã chết. Voldemort đạt tới đỉnh cao quyền lực vào năm 1980.

“Ta đã tính toán lầm, các ông bạn ạ, ta công nhận điều đó. Lời nguyền của ta đã bị lệch mục tiêu vì sự hy sinh ngu ngốc của mụ đàn bà đó, và nó dội ngược lại ta. Chà… đau hơn cả đau đấy, các ông bạn ạ, hoàn toàn bất ngờ…”—Voldemort giải thích tại sao hắn cho rằng việc hủy hoại thể xác hắn là lỗi của chính hắn.

Mặc dù có bản chất là kẻ yêu bản thân, nhưng Voldemort vẫn có thể thừa nhận sai lầm của mình; hắn chấp nhận sự thật rằng cơ thể hắn bị hủy hoại là lỗi của hắn chứ không phải của Harry, hắn thậm chí còn công khai thừa nhận điều này với các Tử thần Thực tử của mình.

Tuy nhiên, dù Voldemort có thừa nhận sai lầm của mình thì Harry cho rằng hắn chẳng rút ra bài học gì từ đó hết, đặc biệt là bài học từ những sai lầm liên quan đến các vấn đề mà hắn không coi trọng chẳng hạn như tình yêu.

Khi tức giận, Voldemort là một kẻ khó lường: hắn có khả năng lạnh lùng và bình tĩnh nhưng có thể nổi cơn thịnh nộ và khi hắn mất bình tĩnh thì hắn không hề do dự khi giết ngay cả những thuộc hạ trung thành của mình. Hắn mong muốn các Tử thần Thực tử phải hoàn toàn kính trọng hắn nhưng lại không thực sự quan tâm đến bất kỳ ai trong số bọn họ.

Hắn đã cứu Bellatrix Lestrange sau cuộc đấu của hắn với Albus Dumbledore, hắn cũng hét lên và cố gắng trả thù cho ả sau khi ả bị Molly Weasley giết. Tuy nhiên, việc làm này nhiều khả năng là do hắn tức giận vì mất đi một thuộc hạ mạnh, và tài năng, là mẹ của Delphini con gái hắn, chứ không hẳn là do hắn thực sự thương nhớ Bellatrix như một con người.

Bản thân Bellatrix lại yêu hắn một cách mê mẩn (tình cờ là điều này lại giống với sự đam mê mà mẹ Voldemort có với cha hắn), nhưng hắn chưa bao giờ có cảm giác yêu đương lãng mạn với ả vì hắn không hiểu và không có mong muốn yêu đương, dù hắn có quan hệ xác thịt đơn thuần với ả, dẫn đến sự ra đời của con gái hai người.

Mặc dù là kẻ ích kỷ, nhưng Voldemort lại không cho rằng mình là kẻ luôn đúng. Hắn thừa nhận lỗi lầm của mình trong một số tình huống, nhưng nhờ sự ngay thẳng và duyên dáng của mình, ngay từ đầu đã có nhiều kẻ tình nguyện theo hắn, hắn biết cách lợi dụng sai lầm của mình, công khai thú nhận những thông tin không tốt với các thuộc hạ của hắn và tận dụng cơ hội sử dụng chúng để minh họa cho mọi người thấy cách mà hắn dùng trí thông minh của mình nhằm gia tăng quyền lực.

Khi quay trở lại, Voldemort đã thể hiện một mức độ khiêm nhường có tính toán. Hắn không thông báo sự tái sinh của mình với mọi người trừ những kẻ ủng hộ hắn vì hắn nhận thấy rằng mình chưa đủ mạnh để chiếm Bộ Pháp thuật. Hắn cũng thể hiện sự khoan dung với thuộc hạ của mình, thậm chí cả với những kẻ đã không tìm kiếm để hỗ trợ hắn sau khi hắn sụp đổ vì hắn cũng thấy rằng hắn chưa thể ngược đãi bọn họ cho đến khi hắn khôi phục toàn bộ sức mạnh.

Sự sụp đổ đầu tiên cho thấy khiếm khuyết lớn nhất của hắn: đó là cái mà hắn không thể hiểu. Hắn không hiểu rằng cố sử dụng Lời nguyền Chết chóc lên nạn nhân sau khi giết người bảo vệ của họ, người sẵn sàng hi sinh bản thân vì họ, có thể dẫn đến việc lời nguyền phản lại do sự kỳ diệu của tình yêu.

Tài năng của Voldemort trong việc gieo trồng sự bất hòa và ngờ vực, cũng như tính tình bạo lực của hắn được thể hiện ở Cuộc chiến thứ hai. Càng gần đến những ngày cuối đời, hắn càng mắc sai lầm nối tiếp sai lầm: hắn xa lánh các thuộc hạ của mình, giết người hàng loạt sau vụ cướp ở ngân hàng Gringotts; báo cho Harry biết vị trí của Trường sinh linh giá chưa được biết cuối cùng, do ám ảnh cưỡng chế về vị trí của nó đi kèm theo nỗi sợ hãi, mà lẽ ra hắn phải biết rằng làm như vậy hắn sẽ khiến Harry đọc được tâm trí của hắn nhờ vào sự liên kết giữa mảnh linh hồn của Harry; hắn còn bỏ qua các dấu hiệu cho thấy Harry đang tiến gần đến việc đánh bại hắn, sự lừa dối của Snape và kế hoạch cuối cùng của cụ Dumbledore.

Thẳm sâu dưới cách cư xử đáng sợ của mình, Voldemort vẫn là kẻ biết sợ. Hắn sợ bất kỳ khi nào hắn cảm thấy rằng mọi thứ không hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của hắn. Đôi khi, Voldemort thể hiện mình là kẻ hèn nhát, chẳng hạn như khi hắn cố giết Harry lúc cậu còn là một em bé không có khả năng tự vệ.

Voldemort nổi giận nhưng vẫn sợ hãi, đó là khi hắn biết chiếc Cúp của Helga Hufflepuff bị mất. Voldemort cũng sợ hơn Harry khi các cây đũa phép của họ trải qua Priori Incantatem (những câu thần chú từ trước tới nay), dù hắn từ chối sự hỗ trợ từ các thuộc hạ vì hắn muốn giết Harry mà không cần ai giúp.

Tuy nhiên, Voldemort rất giỏi áp chế và che giấu nỗi sợ hãi của mình, hắn đương đầu với những thứ đe dọa hắn. Khi đến nhà Morfin Gaunt lúc còn là một thiếu niên, hắn đã đối đầu với người bác loạn trí của mình, ngay cả Harry cũng phải khâm phục khả năng không biết sợ của Riddle khi chứng kiến sự kiện trong cái Tưởng ký của cụ Dumbledore.

Gaunt uống say, bất ổn, và thể hiện khả năng giết người không có nhân tính khi cứ đưa con dao vào mặt của Riddle lúc đó mới chỉ là một thiếu niên, tuy nhiên việc này cũng không khiến Riddle hoảng hốt. Voldemort cũng thể hiện sự liều lĩnh khi tham gia giao chiến với cụ Albus Dumbledore, cho dù Dubledore là phù thủy duy nhất mà Voldemort từng nói là hắn sợ.

Voldemort cũng là một kẻ dối trá và đạo đức giả, nét tính cách này thể hiện từ khi hắn còn là một đứa trẻ. Hắn cư xử hung bạo với những đứa trẻ khác ở trại trẻ mồ côi nơi hắn lớn lên và mở Phòng chứa Bí mật khi còn ở Hogwarts, việc này dẫn đến cái chết của một bạn học sinh.

Khi phải đối mặt với cụ Dumbledore, hắn đã phủ nhận sự dính líu của mình đến hai sự việc này. Hắn cũng nói dối Slughorn về lý do hắn muốn tìm hiểu kiến thức về Trường sinh linh giá. Một ví dụ liên quan là cách mà Voldemort tự nhận bản thân là “Chúa tể Nhân từ”, người luôn tôn trọng kẻ thù của mình trong khi trên thực tế hắn coi những người mà hắn giết là những kẻ “vô giá trị (vì hắn không quan tâm đến họ) và vô danh” (hắn đã giết nhiều người đến nỗi mà đối với hắn họ trở thành những nhân vật mơ hồ, không phải là người có tên) và sử dụng cụm từ “càng nhiều càng tốt” để nói về số người đã chết khi đánh nhau với quân đội của hắn.

Voldemort cũng tuyên bố với trường Hogwarts, sau khi Harry được cho là đã chết, rằng Harry đã chết trong khi chạy trốn vì sợ bị mất mạng mặc dù hắn biết rất rõ rằng Harry sẵn sàng đi đến chỗ chết với hi vọng cứu các bạn của mình.

Tuy nhiên, cũng có những thời điểm trong đời Voldemort sẵn sàng giữ lời hứa của mình: đó là thời điểm sau khi hắn thảo luận về Trường sinh linh giá với Giáo sư Slughorn, hắn đã hứa sẽ không nói với bất kỳ ai về chủ đề này (mặc dù chủ yếu là vì lý do an toàn của chính Voldemort) và cho Hogwarts cơ hội giao nộp Harry Potter cho hắn để đổi lấy việc hắn sẽ không đụng đến trường (tuy nhiên việc này cũng chỉ để giữ cái vẻ ngoài “Chúa tể Nhân từ” của hắn). Hắn cũng phủ nhận mình mang dòng dõi thuần huyết và thừa nhận bản thân là phù thủy lai.

Dù thường duy trì thần thái bình tĩnh, kín đáo và tinh vi, nhưng Chúa tể Voldemort có khả năng bùng nổ và nổi cơn thịnh nộ đầy bạo lực. Hắn thường để cơn giận chế ngự bản thân, điều này được thể hiện khi hắn đấu với Harry Potter ở Làng Little Hangleton, lúc này hắn dùng các bùa chú đầy bạo lực, la hét một cách tức giận khi tấn công Harry.

Hắn cũng gầm lên giận dữ khi giao đấu với cụ Dumbledore. Khi trải qua việc thay đổi tâm trạng như vậy, theo bản năng hắn thường dùng Lời nguyền Chết chóc lên bất kỳ ai mà hắn nhìn thấy trước tiên. Màn thể hiện sự tức giận nổi tiếng nhất của hắn chính là khi hắn phát hiện ra rằng Ngân hàng Gringotts bị đột nhập, cụ thể là hầm giữ đồ của hắn, lúc đó hắn đã giết hại tất cả những người sống sót trong sự kiện này vì phẫn nộ, điều này cho thấy rõ hơn sự sợ hãi cái chết của hắn.

Voldemort là kẻ rất thông minh và lôi cuốn, hắn có khả năng truyền cảm hứng đến nhiều phù thủy mạnh và có ảnh hưởng để bọn họ đi theo hắn và trở thành các Tử thần Thực tử trung thành với hắn. Tuy nhiên, hắn chẳng bao giờ quan tâm có chuyện gì xảy ra với bất kỳ ai miễn là hắn nhận được điều hắn muốn và các tội lỗi hắn gây ra không bị phát hiện, thể hiện bằng việc hắn đổ lỗi cho Hagrid, bác Morfin anh trai mẹ hắn, và gia tinh Hokey là đã giết người trong khi kẻ thực hiện là hắn.

Hắn không bao giờ quan tâm đến hậu quả hành động của mình, hắn chỉ quan tâm nếu như chúng hoặc là mang lại lợi ích cho hắn hoặc là khiến hắn gặp rắc rối với pháp luật. Một ví dụ tiêu biểu cho thấy Voldemort ích kỷ thế nào là cách mà hắn giết Severus Snape, người được cho (theo như hắn biết) là đã phục vụ trung thành và hữu dụng với hắn hơn bất cứ ai, đơn giản chỉ để mở khóa toàn bộ sức mạnh của Đũa phép Cơm nguội.

Tuy nhiên, ngoài cách thức hành động tàn ác của mình, Voldemort còn cho thấy hắn có khả năng công nhận mong muốn của người khác, nhưng với điều kiện các mong muốn đó không ảnh hưởng đến tham vọng của hắn và những mong muốn đó là của những người mà hắn coi là thuộc hạ xứng đáng. Lần duy nhất hắn đáp ứng mong muốn của người khác là khi hắn đồng ý với thỉnh cầu của Severus Snape xin tha mạng cho Lily Evan.

Tuy nhiên hắn không đồng ý tha mạng cho Lily vô điều kiện, hắn nói hắn sẽ cho bà cơ hội sống nếu bà không cố ngăn cản không cho hắn giết con trai bà. Thật không giống hắn, Voldemort đã làm theo lời hứa của hắn với Snape và cho Lily nhiều cơ hội để tránh ra một bên. Nguyên nhân mà Lily chết chính là ngay từ đầu bà đã sẵn sàng hi sinh để bảo vệ Harry khỏi Voldemort.

Khi vô tình đọc tâm trí Voldemort, Harry đã phát hiện ra một sự việc bất thường, sự kiện đó xảy ra vào đêm mà hắn giết Lily và James. Khi hắn đi bộ trên đường ở Thung lung Godric để đến nhà họ nhằm giết cậu bé mới sinh Harry Potter, hắn đã có hành động nhân từ khác thường, đó là quyết định tha mạng cho một đứa trẻ Muggle khi đứa bé khen hắn mặc một “bộ đồ hóa trang Halloween” ấn tượng mà không biết rằng Voldemort không mặc đồ hóa trang, hắn mặc áo trùm đen của phù thủy với bộ mặt nhợt nhạt trông giống rắn.

Giết cậu bé là hành động mà Voldemort cho rằng “không cần thiết”, hắn đã quyết định không sử dụng phép thuật cho đến khi hắn tới nhà Potter đề phòng trường hợp hắn bị các gián điệp phát hiện. Cũng có một khả năng cho rằng Voldemort đơn giản chỉ nghĩ rằng hắn không muốn lãng phí thời gian và công sức của mình vào đứa trẻ đó.

Hắn đôi khi cũng tỏ ra tôn trọng, thậm chí là ngưỡng mộ sự can đảm và kỹ năng của kẻ thù. Sau khi quay trở lại năm 1995, hắn nói với Harry rằng bố cậu đã chết “thẳng lưng và đáng tự hào”. Trước đây, vào cuối năm học đầu tiên của Harry tại trường Hogwarts, hắn đã gọi nhà Potter là “dũng cảm” và nói rằng James Potter đã “dũng cảm kháng cự”.

Trong Trận chiến Hogwarts, hắn đã ca ngợi “tinh thần và sự dũng cảm” của Neville Longbottom và muốn cậu trở thành Tử thần Thực tử, dù điều này một phần là vì Neville mang dòng dõi thuần huyết. Tuy không quan tâm đến các Tử thần Thực tử của mình nhưng hắn luôn đánh giá cao lòng trung thành. Khi hắn biết rằng nhà Lestranges thà bị tống giam trong ngục Azkaban còn hơn là tố cáo hắn, Voldemort đã cảm động và hứa sẽ trọng thưởng hơn mức mà họ mong đợi.

Điển hình cho một người nhà Slytherin, không giống với người đã phản bội lại huyết thống của mình là mẹ hắn, đặc biệt với tư cách là người thừa kế Salazar Slytherin, Voldemort rất tin tưởng vào sự thuần huyết. Trên thực tế, niềm tin của hắn còn cực đoan hơn cả một kẻ cực đoan tin vào sự thuần huyết bình thường.

Vào tuổi 16, Voldemort đã thả Tử xà Basilisk của nhà Salazar Slytherin trong Phòng chứa Bí mật để thanh trừng các dòng dõi Máu bùn ở trường, điều này cho thấy sự hận thù chết người của hắn đối với họ. Hắn đã giữ Trường sinh linh giá là quyển nhật ký để tiếp tục hành động này của hắn, đẩy một mảnh linh hồn quý giá của hắn vào nguy hiểm để thực hiện lý tưởng của mình. Tuy nhiên, hắn lại quá hèn nhát không chịu từ bỏ mạng sống vì “sự nghiệp” của mình.

Nỗi ám ảnh của Voldemort về thuần huyết cũng gây nên sự căm phẫn và oán ghét đối với thế giới Muggle. Có một vài dấu hiệu cho thấy rằng – chẳng hạn như tượng Voldemort dựng lên ở Bộ Pháp thuật mô tả người Muggles đã bị đập nát – kế hoạch thao túng và chiếm chính phủ Muggle ở Anh của Voldemort không thành công. Hơn nữa, ngay sau khi lấy lại được hình dáng, Voldemort đã nói với Harry về gia đình Muggle của hắn, chỉ để chửi rủa ký ức và báo hiệu sự quay trở lại của “gia đình thực sự” của hắn.

Sau này, Voldemort nói rằng những người được sinh ra trong gia đình Muggle thực sự là những kẻ đã đánh cắp phép thuật từ những phù thủy và pháp sư thực sự, chứ không phải họ được thừa hưởng hợp pháp và do đó họ đáng bị trừng phạt nặng.

Giả thuyết như vậy là do hắn cố ý dựng nên hay thực sự tin tưởng vào nó (hay hắn là kẻ đầu tiên đề xuất nó) là điều mà không ai biết. Hắn đã giết hại tàn nhẫn Charity Burbage vì bà ủng hộ những người sinh ra trong gia đình Muggles. Mặc dù hắn tin vào chủ nghĩa phân biệt dòng dõi, nhưng hắn vẫn cho phép người sói Fenrir Greyback tham gia vào sự nghiệp của hắn dù hắn không coi Fenrir Greyback là một Tử thần Thực tử chính thức.

Có một điều khá thú vị cần lưu ý rằng hắn cũng sẵn sàng cho Lily Potter tham gia cùng hắn dù bà thực tế là một người sinh ra trong gia đình Muggle. Điều này cho thấy rằng nếu như nếu một phù thủy hay pháp sư thật sự tài năng thì Voldemort vẫn có thể đè nén sự căm ghét của hắn đối với dòng dõi Muggle và dòng máu lai của họ mà cho phép họ gia nhập miễn rằng họ sẵn sàng phục vụ hắn.

Dù có căm ghét dòng dõi không thuần huyết thế nào đi chăng nữa thì bản thân Voldemort cũng là một kẻ máu lai. Dưới sự cầm quyền của hắn trong một năm, hắn vẫn cho phép những người mang dòng máu lai được tiếp tục học tại Hogwarts, tuy họ bị coi thường hơn so với người khác. Voldemort xấu hổ về phần huyết thống Muggle của mình đến mức hắn phủ nhận điều đó, khiến mọi người hiểu lầm rằng hắn thuần huyết và tự hào tuyên bố rằng mình là con cháu của dòng dõi Salazar Slytherin.

Tuy nhiên Bartemius Crouch Jr có vẻ biết rằng Voldemort mang dòng máu lai và nói với Harry rằng hắn và Voldemort cả hai đều có những người cha rất đáng thất vọng (tuy nhiên Voldemort đơn giản có vẻ thích chỉ dừng lại ở phần đáng thất vọng còn không muốn nhắc tới dòng máu của cha mình)

Xuất thân của Voldemort rất tầm thường, thậm chí chỉ cần so với các tiêu chuẩn của người Muggle. Hắn lớn lên ở trại trẻ mồ côi. Mẹ hắn là con gái của gia đình nhà Gaunt, hậu duệ cuối cùng, gia đình có tập quán kết hôn loạn luân, thuộc chi Slytherin. Còn cha hắn là con trai của một gia đình Muggle giàu có, ngạo mạn. Cha hắn đã bị ép buộc kết hôn và sinh con với bà Merope, mẹ hắn.

Xuất thân tầm thường này của hắn khiến hắn không phải là kẻ được chú ý bởi tầng lớp phù thủy quý tộc mang các giá trị cực đoan thuần huyết, nhưng nhờ vào sức mạnh và khả năng tìm thấy dòng truyền thừa trực tiếp tới dòng dõi Salazar Slytherin, và việc sẵn sàng cung cấp nền móng và lập liên minh vì sự nghiệp thuần huyết của họ mà hắn nhận được sử ủng hộ của họ. Rồi cùng với thời gian hắn khiến họ rơi vào trạng thái lo sợ, làm cho sự ủng hộ của họ trở nên vô cùng vững chắc.

Voldemort thấy rằng việc duy trì hệ thống những thuộc hạ xuất thân từ tầng lớp phù thủy quý tộc lấy nhà Slytherin làm trung tâm, không có thiện cảm với những người nghèo khó, mang những nhân tố tội phạm là rất hữu ích.

Trong hệ thống đó bọn họ thuyết giảng về những chủ đề liên quan đến dòng dõi thuần huyết, vị trí thấp kém của Muggle, trật tự đúng đắn của xã hội. Có lần, hắn còn tra tấn và giết chết phù thủy Charity Burbage, người được xem là đã phản bội dòng máu chỉ để khiến bọn họ vui lòng.

Nhưng Voldemort không thực sự hành động vì sự nghiệp thuần huyết của bọn họ, hắn chỉ cho phép họ thành lập chế độ thuần huyết cực đoan ở Bộ Pháp thuật vì các lý do của riêng hắn: kiểm soát chính phủ, đền đáp vì họ đã phục vụ hắn và đảm bảo rằng họ sẽ tiếp tục trung thành với hắn.

Mối quan tâm của Voldemort là gia tăng sự thống trị và dập tắt mọi sự nổi loạn chống lại hắn, hắn thật sự không bận tâm đến các mối quan tâm của tầng lớp phù thủy quý tộc. Liên minh giữa Voldemort và các Tử thần Thực tử là kết quả tự nhiên của tổ tiên Voldemort, những người được nuôi dưỡng trong nhà Slytherin, và là kết quả của lời hứa sẽ giúp họ đạt được mục tiêu của mình miễn là không có sai lầm – thực chất Voldemort chỉ đơn thuần lợi dụng họ.

Mặc dù tuyên bố hành động của mình là “công việc cao quý” nhằm thanh lọc chủng tộc phù thủy, tuy nhiên có những bằng chứng cho thấy rằng Voldemort coi việc đó không quan trọng bằng các mối quan tâm của hắn đến sự bất tử và quyền thống trị.

Trong thời gian học ở Hogwarts, khi hắn dùng Tử xà Basilisk của nhà Slytherin để tấn công các học sinh thuộc gia đình Muggles, cuối cùng hắn để Tử xà giết Myrtle, ở thời điểm đó, hắn đã không nhận công trạng của mình vì làm vậy sẽ khiến hắn gặp rắc rối với các quan chức của cộng đồng pháp thuật. Hắn đổ hai việc này là do Rubeus Hagrid gây ra nhằm thoát tội và để trường Hogwarts khỏi bị đóng cửa, đây mới thực sự là mối quan tâm của hắn tại thời điểm này.

Biết rằng sẽ không an toàn nếu như mở cửa Phòng chứa Bí mật lần nữa khi cụ Dumbledore đang theo dõi hắn sát sao vì hắn vẫn đang học tập ở trường, Voldemort đã quyết định tạo Trường sinh linh giá là nhật ký với ý định lặp lại hành động của mình thông qua một người khác.

Chỉ ngay sau khi tự tuyên bố mình là Chúa tể Voldemort, hắn bắt đầu công khai thừa nhận mình là Người thừa kế của Slytherin, rất lâu sau thời gian mọi người có thể liên hệ hắn với cả Tom Riddle lẫn kẻ phải chịu trách nhiệm đối với việc mở cửa Phòng Chứa Bí mật lần đầu tiên.

Điều này cho thấy rằng dù hắn không toàn tâm toàn ý ủng hộ lý tưởng quyền tối thượng của dòng dõi thuần huyết (chỉ sử dụng nó để thâm nhập vào tầng lớp xã hội ưu tú), nhưng hắn vẫn giữ sự khinh bỉ đối với người Muggles và những phù thủy sinh ra trong gia đình Muggle.

Hắn quan tâm nhiều hơn đến việc loại trừ các mối đe dọa đối với kế hoạch vĩnh viễn thống trị thế giới của mình hơn là đảm bảo quyền tối thượng của dòng dõi thuần huyết: thể hiện bằng việc hắn cố gắng hủy hoại Albus Dumbledore, Harry Potter, Hội Phượng Hoàng và các thế lực phản đối sự cai trị của hắn.

Voldemort là kẻ có tính sở hữu cực đoan, thậm chí cả đối với những vật không còn hữu dụng với hắn, chẳng hạn như khi hắn phát hiện ra lõi đũa phép của hắn và Harry đều lấy từ một nguồn và không thể giết lẫn nhau, hắn đã mượn đũa phép của Lucius Malfoy nhưng lại từ chối không đưa cho Lucius cây đũa cũ của hắn, đây chính là bản chất ích kỷ, duy ngã của Voldemort. Hắn cũng có xu hướng tích trữ các chiến lợi phẩm và các vật kỳ dị khác từ khi còn bé và biến chúng thành các Trường sinh linh giá.

Back to top button